Tuyển Tập Thư Pháp - Thiền Ngộ Đạo
Abstract
Thật khó lòng mà định nghĩa được trọn vẹn "nghệ thuật" là gì, nếu quan niệm rằng "nghệ thuật là phương tiện mà con người dùng kể kích thích những cảm xúc, những tâm tình, đặc biệt là tâm tình về cái đẹp" (Larousse universel) thì ở góc độ nào đó nghệ thuật thư pháp có khả năng tạo ra những hiệu quả đó. Cố nhiên là, phải loại trừ những rối rắm được viết ra từ những bàn tay thợ thô tháp với những suy nghĩ cạn cợt giống như một trò chơi đánh lừa. Thử hình dung, có nhiều khi vọng ảnh bỗng xuất hiện từ một cồn cát mênh mông in dấu nát nhàu những dấu chân của gió, một cách nhìn tương tự như thế, từ những đám mây bay qua bầu trời kích thích cái nhãn quan giàu có của trí tưởng, để từ nay hiện ra vô khối những hình thù siêu thực. "Tâm từ vật mà hiện", và cứ thế người này có thể nhìn ra tóc mẹ bạc phơ trắng cả ngọn trời, kẻ khác lại thấy vạt áo em bay hoang đường trong gió. Đời sống nghệ thuật, dù cho là nghệ thuật thư pháp, sẽ nghèo đi biết nhường nào nếu như mọi trí tưởng chối từ, hoặc là vắng bóng cái khả năng tiếp nhận thế giới. Thi ca, hội hoạ, âm nhạc và nhiều loại hình nghệ thuật khác đã từng chứng minh có những giá trị thẩm mĩ được làm nên từ những khoảnh khắc phối ngẫu đầy hoan lạc của cái tôi và thế giới. Đặc biệt là thư pháp, cho dù sự thể hiện chữ Hán hay chữ Việt đều cần thiết đến những khoảnh khắc ấy để phóng bút làm nên những nét thần có năng lực hớp hồn người thưởng ngoạn.