dc.description.abstract | Toàn bộ kinh dịch sống này có được là nhờ sự giác ngộ, không phải nhờ chữ nghĩa. Khi đã giác ngộ, sẽ hiểu được sự huyền bí của nó, từ đó có thể biết hất thảy đều có hình, có tướng, có thể nghe, thấy, ngửi, nếm, động chạm. Ngay cả những thứ tưởng là không thực, như trong chân không, chẳng thấy hình, chẳng thấy sắc, song vẫn có thực tướng dở mọi lúc mọi nơi, thi hành quyền sinh sát của nó một cách độc lập. Đầy rồi vơi, thái độ rồi bĩ, tuyệt rồi sinh, bác rồi phục, cứ thế tuần hoàn, thay thế lẫn nhau. Người mê tín cho đó thuộc quyền tối cao của tạo hoá, bậc thức giả biết đó là lực chuyển biến của chính mình. Kẻ cố chấp luôn gặp nguy hiểm, người giỏi ứng biến theo chữ “thời” thì không gì không có lợi. | en_US |